12h, nằm một mình
trong căn phòng nhỏ, Đà Nẵng vẫn chưa quá lạnh để tôi phải trùm kín người, hơi
men bốc lên làm tôi cảm thấy buồn ngủ dần. Nghĩ lại chuyện vừa qua, như một giấc
mơ, tôi phân vân không biết nên tiếp tục như thế nào – im lặng để nó trôi qua
hay tiếp tục lao vào cuộc chơi không có kết quả này,..
- Anh về rồi, ngủ ngon nhé, xem như một giấc mơ thôi cũng
được. – là từ bỏ sao? Cũng không biết sao lúc đó tôi lại gửi cái tin nhắn đó
đi, liệu có phải do tôi không đủ can đảm để chấm dứt, để từ bỏ? Khó hiểu cái cảm
xúc lúc ấy, hay đơn giản là tôi muốn nói cho em biết tình cảm của mình?
Có lẽ chỉ nói “anh thích em” là chưa đủ, mấy tháng thời
gian, không quá dài mà cũng không phải ngắn, tình cảm nó cứ dồn nén ngày này
qua ngày khác, những cảm xúc lẫn lộn của một người con trai đang yêu đơn phương
một người con gái. Có lẽ, tôi muốn một đáp án cuối cùng, một phần kết cho cuộc
tình này…
“Có lẽ anh phải nói ra để cho nhẹ lòng
Có lẽ ta chỉ có duyên gặp nhau
Em là người con gái anh đã yêu rất nhiều
Chắc em cũng biết điều đó phải ko?
Có lẽ ta chỉ có duyên gặp nhau
Em là người con gái anh đã yêu rất nhiều
Chắc em cũng biết điều đó phải ko?
…
Đối với anh nếu ko thể đến bên nhau
Thì đó vẫn là một hạnh phúc ngắn anh trân trọng
Mặc dù ko được bao lâu, dù đối phương kia là ai
Chỉ cần đã một lần chạm vào trái tim anh
Anh sẽ giữ trọn niềm yêu thương
Nhiều khi anh cũng ko thể hiểu nổi chính mình
Có lẽ anh sẽ phải quên một cuộc tình
Chắc sẽ phải tỉnh giấc thôi” – lúc nghe bài hát này tôi cứ nghĩ nó được viết ra cho tôi vậy, từng câu từng chữ tôi muốn nói cho em, muốn em hiểu được,…
Thì đó vẫn là một hạnh phúc ngắn anh trân trọng
Mặc dù ko được bao lâu, dù đối phương kia là ai
Chỉ cần đã một lần chạm vào trái tim anh
Anh sẽ giữ trọn niềm yêu thương
Nhiều khi anh cũng ko thể hiểu nổi chính mình
Có lẽ anh sẽ phải quên một cuộc tình
Chắc sẽ phải tỉnh giấc thôi” – lúc nghe bài hát này tôi cứ nghĩ nó được viết ra cho tôi vậy, từng câu từng chữ tôi muốn nói cho em, muốn em hiểu được,…
- Tình cảm anh dành cho em có đôi chút giống bài hát này
đấy, chúc em hạnh phúc nhé! – lại một tin nhắn được gửi đi trên facebook, tôi
phải nói những điều này với em, vì tôi không muốn phải hối hận, phải tiếc nuối
sau này.
- Anh làm em khóc à L - em
là người dễ khóc, có lẽ tôi đã biết điều này trước kia, nhưng tôi không nghĩ điều
tôi nói lại làm em khóc được.
- Sao mà em có thể quên được?
- Làm sao phải khóc, mà em không quên cũng chả sao, vì đối
với em anh chỉ là một người bạn thôi mà… có lẽ hơn chút nhưng anh biết vị trí của
mình.
- Em xin lỗi anh, em là người dễ khóc mà, anh đừng nghĩ vậy,
hơn một chút nhưng vẫn có tình cảm mà.
- Vẫn có à, vậy là anh vui rồi. Em biết những lúc bị mọi
người trêu anh thường im lặng không?
- Em vẫn cảm thấy có lỗi à, em biết, tại sao anh im lặng?
- Anh không muốn làm em khó xử, anh không muốn em phải chịu
bất kì áp lực nào, vì vậy em không cần cảm thấy có lỗi.
-
Sao anh nghĩ cho em nhiều vậy??
-
Tại vì em đã “chạm được vào trái tim” của anh mà, hì hì, thôi đừng suy nghĩ lung tung nữa.
-
Anh đang buồn mà sao vẫn cười được?
-
Anh không biết, anh muốn em được vui vẻ mà, đừng để ý đến anh, con người anh cô
đơn quen rồi.
-
Em vui thì anh có vui không? Không lẽ anh cô đơn hoài vậy sao?
-
Lúc em vui anh cũng vui :D thật đấy. Em thấy mấy ngày cuối cùng ở nhà hàng anh
thường tránh mặt em không? Tại anh muốn em quên đi một người như anh. Anh muốn
quên đi đoạn tình cảm này, nhưng anh làm không được…
-
Em không tin đâu, anh không thể vui khi thấy em quen với người khác được!
-
Ừ thì không vui, em có biết lúc anh biết em có người yêu anh buồn thế nào đâu,
nhưng anh vẫn im lặng.
-
Sao anh làm vậy được chứ, sao anh không nói sớm hơn, bây giờ anh mới nói là
sao?
-
Anh muốn em luôn vui vẻ, anh thích em vì em là một cô bé luôn cười,
ngây thơi và có đôi chút trẻ con. Anh không muốn làm người thứ 3, còn tại sao
anh không nói sớm? Đối với anh thì tình yêu là một cái gì đó quan trọng lắm,
anh chỉ nói ra khi anh chắc chắn. Anh không nói yêu mà anh chỉ nói thích em, đó
là vì anh biết em không thể thuộc về anh…
-
Anh im lặng vậy sao mà chịu được? Bực anh ghê!!
-
Với anh thì tình yêu là cho đi mà không cần nhận lại :D em đừng suy nghĩ gì nữa.
Xóa mấy cái stt kìa đi, anh không muốn vì mấy phút sai lầm mà ảnh hưởng đến em
đâu.
-
Em xin lỗi, em không biết nói sao nữa nhưng em quý anh lắm, em xin lỗi… Em
không xóa, sao anh lại nói là sai lầm chứ?
-
Anh đoán vậy, vì anh thấy trước giờ em có thể hiện chút tình cảm nào đâu. Anh
biết em có chút men nên làm bậy thôi.
-
Anh vị tha lắm à, anh càng bao dung thì em càng cảm thấy có lỗi với anh. Em
không say mà, em không làm bậy đâu, em nghĩ là mình làm đúng. Hùi nãy lúc ngồi
trên xe em định ôm anh đó nhưng chắc bì một điều gì đó… nên em không thể.
-
Anh mà vị tha gì, anh ích kỷ lắm, không thấy anh giữ tình cảm cho riêng anh à.
Anh biết, nhiều lúc chở em đi anh lạnh lắm, anh cũng muốn có một vòng tay ôm lấy
anh lúc ấy…
-
Anh không ích kỷ, vì anh không muốn em phải suy nghĩ hay bị áp lực nên anh mới
làm vậy, khi nào anh cũng suy nghĩ cho em hết…
-
…nhưng anh không hề nói với em điều gì, anh biết em khó xử, anh không để ý điều
đó đâu.
-
Sao anh không nói, anh ngốc vậy? Em không thể hiểu được tại sao anh lại đối xử
tốt với em như vậy cơ chứ?
-
Anh là thằng ích kỷ mà, anh chả tốt đẹp gì đâu, quên những điều này đi.
-
Em không làm gì được cho anh hết, trong khi đó anh suy nghĩ cho em quá nhiều.
Em không quên được, anh không ích kỷ mà!
-
Thời gian sẽ làm em quên đi thôi, tin anh và đi ngủ đi… - ẻm đi ngủ thật :3
“ Lời tạm biệt
- Mai anh đi cẩn thận nha, nhớ giữ gìn sức khỏe, em buồn khi sắp phải xa
người bạn như anh. Em xin lỗi vì thời gian qua em đã quá ngây thơ không nhận ra
được tình cảm của anh dành cho em. Em sẽ nhớ những kỷ niệm của anh và em. Anh
cũng vậy nha! Em không có quà tặng anh với lại em không đáp lại tình cảm của
anh chắc anh buồn lắm phải không. Em xin lỗi.
- Cái ôm lúc chia tay xem
như là món quà của em đi, đối với anh, chỉ cần em chạm được vào trái tim anh,
thì anh vẫn xem đó là một hạnh phúc ngăn ngủi mà anh sẽ mãi trân trọng, em
không cần suy nghĩ gì về điều đó. Ngủ đi, ngày mai tỉnh dậy em sẽ quên những điều
này thôi :D”